CHUYẾN ĐI ĐÁNG NHỚ

Dưới bầu trời xanh, một chiếc xe jeep cũ sạm màu lướt trên những con đường uốn lượn. Bin, cậu nhóc 16 tuổi, ngồi sau tay lái đang huýt sáo vui vẻ. Bên cạnh là em gái 7 tuổi với đôi mắt tròn xoe sáng ngời, không giấu nổi sự phấn khích với quang cảnh bên ngoài cửa kính. Đồng hành còn có cặp sinh đôi 12 tuổi, Bo và Bon, tuy nghịch ngợm nhưng vô cùng tháo vát và lanh lợi, bởi ba của 2 cậu nhóc là một nhà khảo cổ có tiếng .

Hai bên đường, những cánh đồng hoa trải dài đung đưa trong gió, như một bức tranh sống động. Đàn Vivillon bay lượn với bộ cánh đa sắc lấp lánh như ngọc quý. Mùi hương từ Bounsweet lan tỏa, tạo nên không gian dễ chịu như bản hòa ca của thiên nhiên. Thời gian như trôi chậm lại, nhóm bạn chìm đắm trong vẻ đẹp xung quanh, cảm nhận từng nhịp thở của thiên nhiên, tràn đầy khao khát khám phá và giấc mơ về những điều kỳ thú đang chờ phía trước.

Oái, đã 5 rưỡi chiều rồi cơ à?” – Bin bất ngờ lên tiếng, ánh mắt dò xét đồng hồ.

Chúng ta mải mê đi quá mà quên cả thời gian. Hay dừng lại đây để ăn uống nghỉ ngơi anh nhỉ?” – Bo đề xuất, giọng cậu chứa đầy sự phấn khích.

Nhóm bạn dừng lại bên đường, cạnh một đồi cát nhỏ. Ánh hoàng hôn vàng óng phủ lên cảnh vật, tạo nên không gian yên bình và đẹp đẽ. Xa xa, ánh đèn thành phố mờ ảo như vì sao lấp ló, khiến cả nhóm không khỏi hồi hộp. Họ xếp ghế gập thành vòng tròn, trải thảm, bày bánh mì kẹp thơm phức cùng nước uống mát lạnh. Tiếng cười đùa hòa quyện với gió thổi nhẹ qua cánh đồng cát.

Chúng ta nên dựng lều và nghỉ qua đêm, sáng mai tiếp tục hành trình sẽ tốt hơn.” – Bin nói với giọng điềm tĩnh, thể hiện sự cân nhắc kỹ lưỡng.

Bo không thể kìm nén được sự bồn chồn của mình, thốt lên đầy phấn khích:

Nhưng nhìn kìa, thành phố ở phía trước không xa đâu. Nếu đi vào ban đêm thì sẽ đỡ phải chịu cái nắng nóng này!” – Cậu bé nhìn xa xăm, ánh mắt lấp lánh đầy hy vọng.

Bon gật đầu lia lịa đồng ý với ý tưởng đầy mạo hiểm của Bo. Cô bé Na cũng thể hiện sự hào hứng không kém. Tuy nhiên, Bin lắc đầu từ chối, vẻ mặt nghiêm túc và kiên quyết.

Đi đêm ở đồi cát không phải là ý tưởng hay đâu. Cả nhóm cần nghỉ ngơi để đối phó với những nguy hiểm không lường trước được.

Cậu giải thích, tay chỉ về phía đêm tối đang dần bao trùm xung quanh, nơi những cồn cát trở nên huyền bí dưới ánh trăng. Bọn trẻ bày tỏ sự thất vọng bằng những tiếng thở dài. Nhưng sau cùng, mọi người đành nghe lời và bắt đầu chuẩn bị cho một đêm ngủ ngoài trời. Nhưng Bo và Bon, cặp sinh đôi tinh quái, không dễ dàng ngồi yên một chỗ. Khi màn đêm buông xuống, chúng lén lút rời khỏi chỗ nghỉ, chỉ để lại một lời nhắn và những mảnh đá nhỏ xếp thành dấu hiệu đánh dấu đường đi.

Dưới ánh trăng, Bo và Bon như hai cái bóng lướt nhẹ trên nền cát mịn, âm thanh lạo xạo hòa với tiếng hát vui vẻ của chúng. Những giai điệu hồn nhiên, ca từ ngọt ngào làm bừng lên không gian tĩnh mịch của sa mạc, thu hút một chú Cacnea gần đó. Chú nhảy cẩng lên thích thú và chạy theo phía sau, những cành gai nhún nhảy theo nhịp điệu bọn trẻ. Thấy Cacnea hào hứng, Bo và Bon vẫy tay chào và mời chú cùng tham gia. Cả ba tạo nên bức tranh vui nhộn giữa sa mạc im lìm, tiếp tục hành trình với tiếng cười và âm nhạc hòa quyện trong màn đêm.

Tuy nhiên, niềm vui không kéo dài lâu. Tiếng “brừm brừm” phía sau khiến cả bọn náo loạn. Chiếc xe jeep của Bin đang đuổi nhanh theo chúng, làm rung chuyển mặt cát. Nhận ra hai cậu nhóc đang phía trước, Bin tăng tốc tiến tới.

Khi tìm thấy Bo và Bon, Bin không khỏi la mắng, nhưng hai cậu nhóc lại chỉ cười thầm, hồn nhiên như thể Bin đồng ý đi đêm cùng chúng. Na, vẫn còn mơ màng vì buồn ngủ, đôi mắt lim dim bất chợt sáng lên khi nhìn thấy Cacnea. Cô bé lao nhanh về phía cậu, không chút e ngại trước những chiếc gai nhọn trên cơ thể chú Pokemon. Cô bé lấy từ ba lô vài miếng bánh quy tươi ngon, ánh mắt lấp lánh sự thân thiện. Với nụ cười rạng rỡ, Na ngỏ lời kết bạn với cậu. Chú Pokemon cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt của cô bé, không ngần ngại nhận lấy cái bánh. Cả hai òa lên sung sướng, như thể vừa phát hiện ra một kho báu quý giá giữa sa mạc rộng lớn.

Bin, đứng gần đó, chỉ thở dài mệt mỏi. Cậu ra lệnh cho các em của mình nhanh chóng tìm chỗ nghỉ ngơi. Tuy nhiên, Bo và Bon, với vẻ mặt cầu xin không thể cưỡng lại được, tiếp tục diễn kịch van nài.

Anh Bin ơi, em cầu xin anh đó, nhìn này, chúng em đã đi cả nãy giờ mà có thấy nguy hiểm gì đâu. Trời thì mát mẻ, bầu trời đầy sao tuyệt đẹp, còn kết bạn với chú Pokemon đáng yêu này nữa mà. Chúng em cũng đã học rất nhiều kỹ năng từ bố rồi, làm ơn đi mà… làm ơn…

Bin nhìn chúng, và dù cậu cảm thấy mệt mỏi, cậu hiểu rằng việc cấm đoán chỉ khiến chúng càng thêm bướng bỉnh. Một cái thở dài nặng nề, Bin cuối cùng quyết định đồng ý.

“Được rồi, chúng ta sẽ tiếp tục hành trình. Nhưng là ở trên xe nhé!

Hai đứa nhóc òa lên vui sướng.

Sự có mặt của Cacnea cũng giúp cả nhóm vượt qua vài rắc rối. Khi xe sa lầy trong cát lún, Bin rồ ga mãi nhưng xe không nhúc nhích. Cacnea nhanh trí dùng chiêu “Cắm Rễ” [Ingrain], những rễ cây mọc lên từ bên dưới lòng cát tạo nên một bề mặt chắc chắn giúp xe có điểm tựa để lăn bánh.

Từ xa, có một đám Pokemon đang chậm rãi đi theo bọn trẻ từ phía sau một cách thầm lặng. Trông chúng có vẻ kỳ bí, di chuyển nhẹ nhàng không phát ra tiếng động. Bọn trẻ không để ý sự hiện diện của chúng, vô tình trở thành mục tiêu của chúng mà chẳng hề biết.

Ê nhìn kìa các cậu, hình như tớ mới thấy có một đàn xương rồng di chuyển!” – Bo chỉ về phía sau chiếc xe và nói.

Haha, nhiều khi em mệt quá nên nhìn nhầm ấy, chạy nãy giờ anh chẳng thấy cây xương rồng nào ở đây cả.” – Bin cười lớn và những đám nhóc khác cũng phì cười trêu chọc Bo.

Thật không may, chiếc xe đột ngột bị xịt lốp, khiến nó lắc lư dữ dội trên nền cát. Bin lập tức ra lệnh cho các em giữ bình tĩnh, sắp xếp lại đồ đạc và chuẩn bị thay lốp xe. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, anh vẫn cố gắng duy trì tinh thần lạc quan để động viên cả nhóm. Cặp sinh đôi hỗ trợ Bin thay lốp, trong khi Na và Cacnea ngồi gần đó, nắm tay nhau để cảm thấy an tâm hơn.

Đột nhiên gió bắt đầu gào thét dữ dội, và một cơn bão cát nhanh chóng hình thành. Cơn bão càng lúc càng mạnh, khiến cát bay lên làm tầm nhìn trở nên mờ mịt. Bọn trẻ cố gắng ôm chặt lấy nhau để không bị chia cắt. Tuy nhiên, đúng lúc đó, những hạt mầm không biết từ đâu ra bắn như mưa đạn. Những viên đạn xanh biếc bay vun vút, đập mạnh vào cát và bắn tung tóe xung quanh. Đám nhóc bất ngờ, không kịp phản ứng, hoảng loạn tìm chỗ ẩn náu nhưng gió cát mịt mù khiến tình hình trở nên hỗn loạn. Bọn chúng bị chia cắt, mỗi người bị cuốn đi một hướng trong cơn bão và sự hỗn loạn của cuộc tấn công.

Na quá sợ nên không kịp tránh đòn, nhưng may mắn được Cacnea dựng nên một bức tường bằng rễ cây bảo vệ. Cô bé cảm thấy cô đơn và lo lắng, vừa cố gắng tìm kiếm đường về, vừa giữ chặt Cacnea bên cạnh. Khi Na nhìn thấy chiếc xe từ xa, trái tim cô bé như muốn vỡ tung vì vui sướng. Tuy nhiên, niềm vui ấy nhanh chóng chuyển thành lo lắng khi cô bé nhận ra chiếc xe đã bị lật. Na vội vàng chạy đến, đôi chân trần lướt qua những đụn cát mềm. Chiếc xe trông như một con quái vật bị đánh bại, lấm lem cát bụi và bị lật nghiêng một bên.

Cô bé run rẩy gọi tên anh trai trong nỗi sợ hãi.

Bin! Anh ở đâu?” – Giọng cô bé vang lên trong không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió rít qua tai. Bất ngờ, cô bé nghe thấy tiếng nói khe khẽ từ bên trong. Tim Na nhảy dựng lên khi cô bé nhìn thấy Bin. Thì ra anh đã trèo vào xe để tránh đòn và may mắn chỉ bị thương nhẹ. Na vội ôm chặt lấy anh, nước mắt lăn dài trên má.

Nhưng chưa kịp vui mừng trọn vẹn, xung quanh cô bé là một đàn Cacturne bao vây tự bao giờ. Đôi mắt của chúng đầy giận dữ khi nhìn thấy Na đang cầm tay Cacnea. Cacturne hiểu lầm rằng bọn trẻ đã bắt cóc Cacnea, chúng âm thầm bám theo chiếc xe, thỉnh thoảng tấn công bất ngờ vào xe của bọn trẻ. Đàn Cacturne không chút khoan nhượng bắt đầu lao vào tấn công. Những “Cánh Tay Gai” [Needle Arm] của chúng vung lên, nhắm thẳng vào cô bé. Na hoảng hốt, trái tim đập mạnh như muốn nổ tung.

Trong cơn nguy hiểm, Cacnea dũng cảm nhảy ra đỡ đòn cho Na. Mỗi cú đánh của Cacturne như lưỡi dao sắc bén, nhưng Cacnea vẫn kiên cường đứng vững, bảo vệ Na khỏi những đòn tấn công dữ dội. Cơ thể nhỏ bé của cậu trầy xước và rỉ máu. Na khóc lớn, ôm chặt cậu trong vòng tay. Bin bị kẹt không di chuyển được, chỉ biết hét lên kêu Na chạy đi. Đám Cacturne bàng hoàng không hiểu sao Cacnea lại hành động như vậy. Lòng Na đầy lo lắng và xót xa, cô bé lau vết thương cho Cacnea, rồi dùng ruy băng buộc tóc và xé váy quấn quanh những vết thương của cậu. Những hành động tuy vụng về nhưng chân thành của Na thể hiện tình yêu thương đối với Cacnea, khiến Cacturne lúng túng và lùi lại.

Cacnea, mặc dù đau đớn và kiệt sức, gắng gượng đứng dậy. Nó dùng cử chỉ từ tốn để giải thích cho đàn Cacturne hiểu rằng đám trẻ không hề có ý xấu và nó đã tự nguyện tham gia cuộc hành trình này. Đàn Cacturne, nhìn thấy tình cảm thật lòng của cô bé và sự dũng cảm của Cacnea, chúng dần dần dịu lại và tỏ vẻ hối lỗi. Sau khi bình tĩnh trở lại, đàn Cacturne giúp lật chiếc xe, và Bin được giải thoát. Anh nhanh chóng chạy đến an ủi và động viên Na. Dù mệt mỏi, Cacnea vẫn nắm tay Na, truyền cho cô bé niềm hy vọng.

Đám Cacturne, cảm thấy ăn năn, quyết định giúp đỡ Na tìm cặp sinh đôi đang bị lạc. Bin lục lọi vài xấp giấy trên xe và nhóm lửa với hy vọng cặp sinh đôi sẽ nhìn thấy. Đàn Cacturne chia nhau ra để tìm kiếm hai đứa nhóc, hy vọng sẽ sớm tìm được những đứa trẻ bị lạc.

Trong bóng tối, Bin cẩn thận nhóm lửa, từng cử động đều thận trọng và tỉ mỉ. Những mẩu giấy nhanh chóng bùng lên những tia lửa đầu tiên. Bin thổi nhẹ, luồng khí ấm áp làm ngọn lửa lớn dần. Chẳng mấy chốc, cột lửa sáng rực chiếu thẳng lên trời, ánh sáng bừng lên như một ngọn hải đăng giữa biển cát, xua tan bóng tối dày đặc, mang lại cảm giác ấm áp.

Ánh lửa rực rỡ, lung linh như những ngôi sao rơi xuống trần gian, may mắn dẫn lối Bo và Bon, hai đứa trẻ bị lạc sau cơn bão cát. Từ xa xa, chúng nhìn thấy ánh sáng quen thuộc, trong lòng dâng lên niềm hy vọng. Bo và Bon nắm chặt tay nhau, chạy băng qua những đụn cát mênh mông. Dưới ánh sáng của ngọn lửa, Bin nhìn thấy hai bóng dáng nhỏ bé đang tiến lại gần. Trái tim anh như muốn vỡ òa. Cả ba nhanh chóng đoàn tụ, những giọt nước mắt lăn dài trên má vì hạnh phúc và nhẹ nhõm. Tiếng cười vui vẻ vang lên trong không gian đêm, hòa cùng tiếng lửa tí tách, tạo nên một khung cảnh ấm áp của sự đoàn viên.

Ngọn lửa nhảy múa trên nền cát, không chỉ xua tan bóng tối mà còn thắp lên niềm tin và hy vọng trong lòng mỗi người. Đàn Cacturne chạy về, vui vẻ khi thấy đám nhóc bình an đoàn tụ. Chúng mang theo vài nhánh thảo dược quý giá để chữa trị cho bọn trẻ, cũng như Cacnea đang bị thương.

Na và Cacnea đang nằm bên trong chiếc xe, cả hai đã ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi. Bin nhìn cô em gái của mình, đôi môi nở nụ cười hạnh phúc. Cậu nhẹ nhàng kể lại cho cặp sinh đôi về hành động dũng cảm của Cacnea và tình cảm chân thành của Na dành cho người bạn mới này. Đồng hồ đã điểm 2 giờ sáng, đám bạn mệt mỏi cũng dần thiếp đi, hòa mình vào giấc ngủ sâu trong sự bình yên của màn đêm.

Tiếng chuông reo vang, làm giật mình đánh thức Bin dậy. Ánh sáng bình minh yếu ớt rọi lên những gương mặt đang say giấc. Dù trải qua một đêm đầy thử thách, bọn trẻ vẫn ngủ ngon lành, như thể mọi khó khăn chỉ là một giấc mơ xa lạ. Đàn Cacturne, như những người lính canh kiên cường, đứng vây quanh chiếc xe bảo vệ bọn trẻ. Ánh nhìn của chúng toát lên sự cảnh giác, nhưng không một dấu hiệu mệt mỏi hay chán nản.

Cậu có muốn tiếp tục hành trình với tớ không? Hay muốn ở lại sa mạc với gia đình của cậu?” – Na hỏi nhỏ Cacnea, giọng đầy ấm áp và mong chờ.

Cacnea nhìn cô bé với ánh mắt đầy cảm xúc, rồi quay sang bầy Cacturne đang đứng gần đó. Sau một khoảng lặng ngắn, Cacnea chậm rãi tiến đến, đôi chân mềm mại bước qua cát, ôm cô bé một cách nồng nhiệt. Hành động đó không chỉ thể hiện sự đồng ý mà còn là sự gắn bó chân thành.

Na vui vẻ ẵm lấy Cacnea mà nhảy cẫng lên, hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt nhỏ bé của cô bé. Cả nhóm bạn cùng Cacnea quay lại, trao một cái nhìn cảm kích và lời chào tạm biệt ấm áp đến bầy Cacturne. Họ hứa sẽ chăm sóc Cacnea thật tốt và tiếp tục hành trình.

Chiếc xe jeep lăn bánh. Thành phố hiện ra dần dần qua những đụn cát, các tòa nhà lấp lánh dưới ánh sáng Mặt Trời buổi sáng. Những tia nắng đầu tiên của bình minh nhuộm màu vàng óng cho những công trình kiến trúc phía xa. Trong xe, Na nhìn Cacnea với đôi mắt ngời sáng, nở nụ cười tươi rói.

Tác giả: Trần Thái Toàn.

TỪ TRANH MINH HỌA – THÀNH CHUYỆN CÙNG KỂ
DMCA.com Protection Status