TIẾNG GẦM CỦA CHATOT

Một ngày mới lại đến bên thị trấn nhỏ ven biển, mùi muối biển hòa quyện với hương nắng vương trên quần áo, thật thanh bình. Người dân thị trấn bắt các hoạt động buổi sáng. họ trò chuyện vui vẻ khi treo quần áo lên dây phơi giữa những ngôi nhà nhỏ xinh. Trên cao, bầu trời xanh trong điểm xuyết vài đám mây trắng bồng bềnh trôi lững lờ.

Đậu trên dây điện, một đàn Chatot hót líu lo và vỗ cánh, bộ lông sặc sỡ của chúng nổi bật trên nền trời. Trong số đó, một con Chatot nổi bật hơn cả. Nổi danh với bản tính tò mò và những trò nghịch ngợm, con vẹt này là một hình ảnh quen thuộc trong thị trấn. Nó thường bắt chước âm thanh của cư dân, gây ra cả sự thích thú lẫn đôi chút phiền toái.

Chào buổi sáng, Chatot!” – một người phụ nữ đang phơi quần áo gọi. Chatot nhại lại lời chào của cô một cách hoàn hảo, khiến cô cười khúc khích.

Tuy nhiên, hôm nay có điều gì đó toan tính khuấy động thị trấn bình yên. Khi Chatot đang chải chuốt bộ lông của mình, gió gửi đến một âm thanh lạ thu hút sự chú ý của nó. Đó là một tiếng động mà Chatot chưa từng nghe trước đây, và đôi mắt sắc bén của nó nheo lại đầy nghi ngờ.

Chatot nghiêng đầu, lắng nghe chăm chú. Âm thanh đó yếu nhưng dai dẳng, tựa như một tiếng gầm gừ rền rĩ đến rùng mình. Chatot lập tức cảnh giác. Bản năng của nó mách bảo: có điều gì đó không ổn.

Cậu có nghe thấy không?” – Chatot thì thầm với một con chim gần đó.

Nghe thấy gì?” – Con Chatot khác đáp khi đang mải chải chuốt bộ lông của mình.

Tiếng gầm đó. Thấy có điềm chẳng lành rồi đấy!” – Chatot khăng khăng.

Rời khỏi chỗ đậu, Chatot bay về phía nguồn âm thanh. Khi nó đến gần rìa thị trấn, tiếng gầm trở nên lớn và đáng sợ hơn. Từ trên cao nhìn xuống, Chatot phát hiện ra nguồn cơn của vấn đề: một nhóm Pokemon hệ Đá hung dữ, đôi mắt chúng tỏa ra sự ác ý. Cơ thể của chúng gồ gề cứng ngắc, và móng vuốt thì cắm sâu vào mặt đất khi chúng tiến lên.

Đàn Chatot vẫn vô tri hưởng thái bình, vẫn còn mải mê chải chuốt vuốt lông. Chatot biết rằng nó phải hành động ngay và luôn. Một thân một mình xua đuổi những kẻ xâm nhập một mình là hành động mang tính rủi ro rất cao. Ngoài ra, nó cần phải cảnh báo cho bầy đàn và tập hợp chúng để bảo vệ cho thị trấn – nơi chúng nó gọi là nhà.

Đáp xuống một cành cây rậm rạp, Chatot quyết định dùng đến khả năng bắt chước âm thanh độc đáo của giống loài mình. Sau khi hít vào một hơi sâu, người ta tiếng rống của một con Gyarados phát ra từ cổ họng của một con Chatot. Mạnh mẽ và vang dội, tiếng gầm xuyên qua những tán cây dội vào tai những Pokemon xâm nhập. Bọn này khựng lại rồi bước chậm. Tim Chatot đập bình bịch bình bịch không thở nổi, đôi mắt vẹt lén lút quan sát phản ứng của chúng.

Ông có nghe thấy không?” – Một con trong bọn Pokemon xâm nhập lẩm bẩm. – “Nghe như tiếng Gyarados.

Nhưng gần đây đâu có khúc sông nào?” – Một con khác đáp, cặp mắt đầy nghi ngờ lia vội nhìn xung quanh.

Những kẻ xâm nhập không dễ bị lừa. Chúng gào lên đáp trả, tiếng rống càng lớn hơn, càng dai dẳng hơn. Cảnh tượng này làm con tim Chatot muốn ngừng đập. Lý trí bảo rằng nó cần thêm thời gian.

Đám Pokémon ấy trở nên táo bạo hơn, tiếp tục tiến lên bất chấp. Bộ lông Chatot dựng đứng vì căng thẳng. Nó phải tập hợp và báo cáo với đàn của mình. “Một cánh Taillow không thể làm nên mùa Xuân”, con vẹt nhại bay trở lại dây điện, Nó phát ra một loạt tiếng kêu cảnh báo khẩn cấp, cả đàn lập tức ùa đến.

Có chuyện gì vậy?” – Một con Chatot lo lắng hỏi.

Giặc đến nhà, đàn vẹt cũng đánh. Là tình huống khẩn cấp, chúng ta cần hành động ngay!” – Chatot trầm giọng đáp.

Đàn Chatot bay lên không trung, tiếng kêu của chúng hòa quyện tạo thành một âm thanh vang vọng khắp thị trấn. Thay vì lao vào chiến đấu trực tiếp, Chatot dẫn đàn của mình bay vòng quanh, tạo ra những âm thanh đáng sợ và làm cho kẻ thù bối rối. Đám Pokémon kia do dự một lần nữa, không chắc chắn về đối thủ mà chúng phải đối mặt.

Phải rồi, hãy bắt chước tiếng sóng vỗ và tiếng của các Pokemon hệ Nước!” – Đầu Chatot nảy số từ câu nói không có nước của quân địch. – “Chúng ta có thể làm được!

Đàn Chatot lập tức bắt chước tiếng sóng và tiếng kêu của các Pokemon hệ Nước như Vaporeon, Blastoise, Lapras,…

Nghe đến đây, đám Pokemon kia rén, rén chứ, rén cực mạnh. Con nào tâm lý thanh niên cứng thì còn cắn răng, còn không thì vắt chân lên cổ mà chạy như bị Boltund rượt. Thừa thắng xông lên, đàn Chatot tếp tục triển khai võ mồm, đòn đánh tâm lý gây ra sát thương “siêu hiệu quả”, tàn dư lũ Pokemon đầu đá không cam lòng nhưng buộc phải rời đi.

Chatot vênh mỏ nhìn theo, nó đã đánh lừa mối đe dọa và bảo vệ ngôi nhà của mình. Một con Chatot khác đậu bên cạnh Chatot hỏi:

Chúng ta đã làm được chưa?

Chúng ta đã làm được. Chúng nó cút hết rồi.” – Chatot đầy vui vẻ đáp.

Thị trấn vẫn yên bình, không hề hay biết về mối nguy hiểm mà họ suýt phải đối mặt. Người dân thị trấn vô tri hưởng thái bình, không biết gì về trận chiến “ác liệt” đã diễn ra trên đầu họ. Chatot trở lại chỗ đậu của mình, đôi mắt sắc bén của nó quét qua chân trời hòng săm soi bất kỳ mối đe dọa nào khác có thể xảy ra.

Hôm nay Chatot bảo vệ thị trấn và đàn của mình bằng cách sử dụng khả năng của trời phú của giống loài.

Làm tốt lắm, mọi người ơi.” – Chatot hót với đàn của mình. – “Hãy tiếp tục gìn giữ an toàn cho tổ ấm của chúng ta nhé!

Đàn vẹt rộn ràng nhại lại, một số cánh cửa sổ lập tức bị đóng lại. Dứt khoát như thế này, chắc chắn không phải lần đầu. Xời, đây đặc sản của cái thị trấn này rồi!

Tác giả: Dương Nghĩa Quyết.

TỪ TRANH MINH HỌA – THÀNH CHUYỆN CÙNG KỂ