Tại một góc vắng vẻ thuộc ngõ số 7 ở thành phố Jubilife, bỏ qua những phồn hoa của chốn thành thị, một quán cà phê nhỏ mở tại nơi này. Chú quán là một anh chàng ưa nhìn, nhân viên gồm có Eevee, Alolan Vulpix cùng Sprigatito. Chủ quán pha café rất ngon, Eevee…
Lưu trữ danh mục: VPokedex
Rừng Santalune từ xưa đến nay vẫn luôn nổi tiếng là một vùng đất khắc nghiệt, nơi mà sinh tồn không phải là điều dễ dàng. Từng loài Pokémon đều phải chiến đấu để bảo vệ mạng sống của mình, và chỉ những cá thể mạnh mẽ nhất mới có thể tồn tại. Mỗi ngóc…
“Cuối cùng… cuối cùng phép triệu hồi cũng đã thành công!” Trong căn phòng tối đen như mực, có những gã đàn ông mặc áo choàng với ánh mắt đầy tham lam nhìn chằm chằm vào hai sinh vật trong trận pháp. Đó là hai Pokemon Lucario và Audino. Trái ngược với tâm trạng vui…
Never become desperate enough to trust the untrustworthy… (Đừng bao giờ trở nên tuyệt vọng đến nỗi tin tưởng những người không đáng tin…) PHẦN 9: NỖI BUỒN “Annie, dậy đi học đi, sắp trễ rồi đấy!” “Vâng ạ…” – Cô đáp lời mẹ. Dường như đã bị chiếc giường dính lấy, Annie sáng nay…
Trời vừa dứt cơn mưa rào vẫn còn vương hơi lạnh và sự ẩm ướt khắp mình mẩy của mấy thanh thiếu niên đi lạc trong rừng. Mặt họ hốc hác, thất thần như vừa mới trải qua một sự việc kinh hoàng nào đó mà chỉ họ mới biết. Bám víu nhau, lê lết…
Me ni Utsutta Keshiki no Aosa ga Urayamashiku Omotte ita. (Ta cảm thấy ghen tị với viễn cảnh trời xanh phản chiếu trong mắt) “Pokemon Nghịch Lý [Paradox Pokemon]?” Tôi, Hanasato Minori, ngạc nhiên trước khái niệm lạ tai đó. Trên đường, Kamishiro-san giải thích cho chúng tôi về Salamence kỳ lạ mà…
Zutto Hanashikatta (Em đã luôn muốn nói chuyện này với các chị.) Vài ngày sau khi sự kiện Mizuki mất tích được giải quyết. Tôi, Kamishiro Rui, đang nằm ườn trên ghế sofa ghi chép vài dòng chữ nguệch ngoạc lên cuốn sổ nhỏ. “Rui…” Ở phía cửa gara, có ai đó gọi…
Bokura no Musubime wa Hodokenai (Nút thắt kết nối chúng ta không thể tháo rời) “Ầm!!!” Tiếng động lớn phía sau lưng khiến tôi giật mình quay lại. Là Yveltal. Lúc này tôi mới nhớ ra mình trong tình huống như thế nào. “Tệ thật…” − Otouto-kun tặc lưỡi. − “Phải tiếp tục…
Sekai ni Hitori janai Koto Wasurenaide (Xin đừng quên rằng, bạn không hề cô độc trên thế giới này) Tôi đã thấy ngờ vực khi chỉ thấy otouto-kun và Rui tấn công. Cảm thấy có điều gì không đúng, tôi bèn quan sát xung quanh. Quả nhiên là Shiho-chan cùng Minori-chan đã cưỡi trên…
Ima mo Modorareru ka na? (Liệu lúc này, chúng ta có thể quay trở lại như trước được không?) Ở một diễn biến khác. Nửa đêm, tại một căn nhà nhỏ. Đèn đóm tối om. Chỉ có ánh sáng xanh mờ mờ của những màn hình máy tính hắt lên gương mặt nhỏ nhắn…